Chương 2
Có bốn mùa là Xuân Hạ Thu Đông
Màu Phượng vĩ đỏ hồng ngày tháng hạ
Thu nhạt nắng lá vàng rơi muôn ngả
Đông mưa rầm rỉ rả tiếng gọi xuân.
Hạ đỏ trời mang cái nắng bâng khuâng
Tiếng ve hát lòng dâng đầy nỗi nhớ
Những con phố chiều chợt mưa như đổ
Hạt trong tròn to nhỏ mặc sức quăng.
Heo may về thu đêm sáng sao trăng
Cúc rực rỡ sắc vàng hương tỏa ngát
Xa xa tiếng dịu dàng mùa thu hát
Âm bổng trầm cung bậc nhẹ nhàng ngân.
Đông lạnh lùng thương nhớ cứ tăng dần
Hương vị ngọc tấm thân ngà mộng mị
Thèm hơi ấm vòng tay người tri kỷ
Trái tim hồng nồng cháy tiếng yêu đương.
Cánh mai vàng sắc đang rộ trên nương
Cành đào thắm màu hồng hương vị toả
Tâm hồn hoa bỗng trào dâng lạ lạ
Trong lòng đời Xuân có cả mùa Xuân.
Chu Long